Ru Mãi Một Đời
Ngày em đi, lá thu còn chưa úa,
Tóc em vờn theo gió, xa khuất lối quay về.
Anh đứng đó, lặng nhìn dòng đời trôi,
Chỉ biết ru tình, ru mình qua năm tháng.
Bàn tay ấy, từng níu tay anh ấm,
Nay trao người, anh lặng lẽ mỉm cười.
Hỏi trời cao, vì sao duyên ngang trái,
Cho gặp gỡ rồi ly tan như cơn mộng.
Lời ru buồn theo tháng năm vọng mãi,
Ru giấc mơ, ru nỗi nhớ chơi vơi.
Chỉ mong rằng nơi xa xôi khuất lối,
Em yên bình, vẫn cười, vẫn thảnh thơi.
Giấc mơ cũ, bàn tay gầy năm ngón,
Nắn nót tình, từng phiến nhớ trao em.
Dẫu anh biết chẳng bao giờ gặp lại,
Lòng vẫn ru, ru mãi một đời yêu.
Ngàn năm nữa, khi xuân xanh đã cạn,
Lá rụng đầy, gió thổi lạnh bàn tay.
Lời ru ấy vẫn vang trong cõi nhớ,
Ru đời mình, ru bóng dáng xa xăm.
LQN2022
0 nhận xét:
Đăng nhận xét