Hỡi em! em ở đâu nơi xa lạ?
Sao lâu rồi anh chẳng về Nha Trang,
Bóng dừa xưa rủ lá ngóng dịu dàng.
Lối nhỏ cổng vườn, cam trĩu quả vàng,
Có em, người gái nhỏ, mơ màng.
Nhà em đó, tường cao, vườn xanh mát,
Xoài, mít, cam vàng ngọt ngào từng góc.
Chúng mình quấn quýt, đôi trẻ mộng khơi,
Tay đan tay, bước vào trời mơ mộng.
Đại học ngày ấy, Đà Lạt sương bay,
Em kinh doanh, anh khoa học miệt mài.
Thương nhau say đắm, quên tháng năm dài,
Mơ một mai, hạnh phúc chẳng phôi phai.
Nha Trang chiều ấy, biển xanh lặng sóng,
Cầu Bóng in bóng, yêu thương ta trồng.
Cát trắng ôm chân, gió hát mênh mông,
Tưởng tình bền lâu như muôn trời rộng.
Nhưng rồi chiến tranh, gió lùa giấc mộng,
Lối cũ đổi thay, người xưa đã đâu rồi.
Em rời quê hương, tan giấc thơ ngây,
Bỏ lại phố xưa, bỏ lại anh nơi này.
Anh trở lại, Nha Trang chẳng bóng hình,
Phố phường đổi thay, lạnh lẽo lung linh.
Đền xưa còn đó, Biển hát âm thầm,
Lâu đài tình yêu tan trong bọt trắng.
Hỡi em, em ở đâu nơi xa lạ?
Có nhớ vườn xưa, trái ngọt chan hòa?
Anh ngóng một ngày gió lộng quê xưa,
Tìm em, dáng cũ dưới bóng dừa xa xa.
LQN2024






00:37
Annhientutai
.jpg)
.jpg)
Posted in:
0 nhận xét:
Đăng nhận xét