Tình Yêu Năm Tháng
Em ở đâu giữa mịt mờ ký ức,
Bóng dáng ngày xưa như lụa mỏng trôi.
Nha Trang đêm, biển gọi mãi không thôi,
Hồn anh lạc, ngỡ tìm trong cát trắng.
Tuổi mười tám, đôi mắt đầy ánh nắng,
Những buổi đầu trên giảng đường mộng mơ.
Lời em nói như chim hót ngẩn ngơ,
Ta trao nhau ánh nhìn không cần nói.
Tình trong trẻo tựa trăng non vừa mới,
Ngọt ngào thay làn tóc nhẹ hương bay.
Những ngày qua, con phố nhỏ thơ ngây,
Bàn tay nhỏ đã từng trong tay lớn.
Nhưng bão tố, đời cuốn theo dòng vận,
Gia đình em ra đi chẳng hẹn ngày về.
Ngọn gió buốt, ánh mắt cũng vụt bay,
Chỉ còn lại trong anh là nỗi nhớ.
Anh khoác súng, làm người lính chân trần,
Dẫu sinh viên, nghe tổ quốc gọi tên.
Rừng sâu thẳm, sương lạnh buốt màn đêm,
Hình bóng ấy như ngọn đèn dẫn lối.
Anh nhớ mãi dáng em cười vời vợi,
Nhớ ánh nhìn, nhớ nụ hôn đầu tiên.
Biển Nha Trang, sóng cứ hát triền miên,
Như muốn giữ những giấc mơ dang dở.
Nếu kiếp trước hay kiếp sau có gặp,
Anh xin em, giữ mãi phút ban đầu.
Một tình yêu, như hoa nở trên cầu,
Tràn thanh khiết, dẫu đời muôn bão tố.
Em ơi em, dù mịt mờ cách trở,
Tình anh trao vẫn đượm một trời thơ.
Dẫu bóng hình chỉ còn lại trong mơ,
Lòng vẫn giữ, tình đầu không phai nhạt.
Loài Hoa dại SG 1980






01:32
Annhientutai
Posted in:
0 nhận xét:
Đăng nhận xét