Cõi Đời Mênh Mông
Dù thân ta được tạo từ Tinh Cha Huyết Mẹ,
Tháng năm dài nâng đỡ bởi nghĩa Mẹ tình Cha.
Thưở thơ dại, đời êm đềm như tiếng hát,
Lớn khôn rồi, đời hóa những phong ba.
Giữa cõi đời, có phải chăng là cõi tạm?
Nắng sưởi ấm, gió mơn man dịu lòng,
Nước làm nguồn, đất nuôi ta khôn lớn,
Cõi đời này mênh mông, biết mấy mà đong.
Rồi một ngày, khi nhắm mắt xuôi tay,
Tay trắng lại trả đời tay trắng,
Những gì vay, xin trả người không vướng,
Để nhẹ lòng trên lối nhỏ hư không.
Ôi đời sống! Lời kinh vang như nhắn nhủ,
Hãy sống trọn, không uổng tháng năm qua,
Cõi đời rộng, tình thương là suối mát,
Dẫu mênh mông, lòng người vẫn là nhà.
LQN/2024
0 nhận xét:
Đăng nhận xét